Soạn bài Hạnh phúc của một tang gia - Trích Số đỏ Vũ Trọng Phụng

1. Hạnh phúc của một tang gia là một phần của nhan đề chương XV tiểu thuyết Số đỏ do chính Vũ Trọng Phụng đặt. anh ( chị) có suy nghĩ gì về nhan đề này và tình huống trào phúng của đoạn trích?


2. Vì sao cái chết của cụ cố tổ lại là niềm “ hạnh phúc” của mọi thành viên trong đại gia đình cụ? phân tích niềm hạnh phúc khác nhau của mỗi người trong đại gia đình cụ cố Hồng và những người đến đưa đám tan do cái chết của cụ cố tổ đem lại.


3. Anh chị hãy phân tích cảnh đám ma gương mẫu.


4. Từ niềm “hạnh phúc” của các nhân vật do cái chết của cụ cố tổ đem lại và cảnh tượng của cái “ đám ma gương mẫu”, anh chị nhận xét như thế nào về xã hội “ thượng lưu” thành thị đương thời? Thái độ của nhà văn đối với xã hội này ra sao?


5. Anh chị có nhận xét gì về nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng ở đoạn trích này?

Lời giải:

Câu 1: Hạnh phúc của một tang gia là một phần của nhan đề chương XV tiểu thuyết Số đỏ do chính Vũ Trọng Phụng đặt. anh ( chị) có suy nghĩ gì về nhan đề này và tình huống trào phúng của đoạn trích?
 

Trả lời:
- Nhan đề: Do nhà biên soạn sách đặt. Nhan đề chứa đựng mâu thuẫn trào phúng hàm chứa tiếng cười chua chát, kích thích trí tò mò của người đọc: Nhà có tang mà lại vui vẻ, sung sướng, hạnh phúc 
- Tình huống trào phúng đặc sắc: Con cháu của đại gia đình này thật sung sướng khi cụ cố tổ chết. 

 

Câu 2: Vì sao cái chết của cụ cố tổ lại là niềm “ hạnh phúc” của mọi thành viên trong đại gia đình cụ? phân tích niềm hạnh phúc khác nhau của mỗi người trong đại gia đình cụ cố Hồng và những người đến đưa đám tan do cái chết của cụ cố tổ đem lại.

Trả lời:
- Cái chết của cụ cố tổ là niềm “hạnh phúc” của mọi thành viên trong gia đình cụ vì: khi cụ cố tổ chết mọi người sẽ được nhận một số tiền lớn, mỗi người đều có lòng tham và coi tiền bạc là tất cả.
- Niềm hạnh phúc khác nhau của mỗi người trong đại gia đình cụ cố Hồng và những người đến đưa đám tan do cái chết của cụ cố tổ đem lại:
Con cháu trong gia đình:
+ Ông Văn Minh: vui vì được chia gia tài
+ Bà Văn Minh và ông Typn: được khoe một mốt váy áo đại tang mới.
+ Cô Tuyết: được khoe cái thân thể, bộ ngực của mình trước mọi người.
+ Cụ Cố Hồng: mơ màng, muốn cả thiên hạ biết gia đình ông là gia giáo, có phúc.
+ Ông Phán Mọc Sừng: vui vì cái sừng vợ cắm trên đầu mà được cụ cố Hồng nói rằng sẽ chia cho con gái và rể thêm một số tiền.
Những người đến đưa tang:
+ Cảnh sát Min Đơ và Min Toa: đang lúc thất nghiệp lại có việc làm.
+ Những ông tai to mặt lớn: khoe râu mới, khoe huân huy chương, có dịp được nhìn tận mắt tấm thân nõn nà của Tuyết mà không tốn tiền.
+ Những người đi đưa tang có dịp được đưa tình, liếc mắt, chiêm nhau, cười tình với nhau,…
+ Hàng phố được xem một đám ma lớn chưa từng có

 

Câu 3: Anh chị hãy phân tích cảnh đám ma gương mẫu.

Trả lời:
- Đám ma được Vũ Trọng Phụng miêu tả bằng một bút pháp trào lộng, hài hước. Đám ma mà như đám rước vậy, lại được tổ chức theo lối “hổ lốn”! Đủ kèn ta, kèn Tây, kèn Tàu. Lại có hàng trăm câu đối, vòng hoa, bức trướng. Người đi đưa đông đúc, sang trọng nhưng không ai nghĩ đến người chết mà chỉ để “chim nhau, cười tình với nhau”. Không nhưng thế đám còn là đám to nhất từ trước đến nay. 

 

Câu 4: Từ niềm “hạnh phúc” của các nhân vật do cái chết của cụ cố tổ đem lại và cảnh tượng của cái “ đám ma gương mẫu”, anh chị nhận xét như thế nào về xã hội “ thượng lưu” thành thị đương thời? Thái độ của nhà văn đối với xã hội này ra sao?

Trả lời:
- Nhận xét: Đám ma diễn ra như một tấn đại hài kịch, tự nó phơi bày sự lố lăng, vô đạo đức của cái xã hội thượng lưu ngày trước.
- Thái độ của nhà văn đối với xã hội này: tác giả đã phê phán mạnh mẽ bản chất giả dối và sự lố lăng, đồi bại của xã hội “thượng lưu thành thì”, đồng thời thể hiện niềm căm phẫn mảnh liệt đối với xã hội đen tối, thối nát đương thời. Ông “chửi” cái xã hội đó là xã hội khốn nạn, chó đểu.
 

Câu 5: Anh chị có nhận xét gì về nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng ở đoạn trích này?
 

Trả lời:
- Một trong những thủ pháp quen thuộc được nhà văn sử dụng là những chi tiết đối lập gay gắt nhưu tồn tại một sự vật, một con người.
- Các thủ pháp cường điệu, nói ngược, mỉa mai,… đều được sử dụng một cách tài tình, đan xen linh hoạt,….
- Tác giả có con mắt tinh tường để nhìn thấy và miêu tả đúng cái nét riêng của nhân vật trong tấn đại hài kịch.