Soạn bài Nhưng nó phải bằng hai mày

1. Phân tích tính kịch trong đoạn “Cải vội xòe năm ngón tay … bằng hai mày’’.
Chú ý:
a) Quan hệ giữa hai nhân vật: Cải và thầy lí. 
b) Sự kết hợp giữa lời nói và động tác của hai nhân vật trên. 
 
2. 
Phân tích nghệ thuật gây cười qua lời nói của thầy lí ở cuối truyện?
 
3. Anh (chị) đánh giá như thế nào về nhân vật Ngô và Cải?
Lời giải:
Câu 1: Phân tích tính kịch trong đoạn “Cải vội xòe năm ngón tay … bằng hai mày’’.
Chú ý:
a) Quan hệ giữa hai nhân vật: Cải và thầy lí. 
b) Sự kết hợp giữa lời nói và động tác của hai nhân vật trên. 
 
Trả lời:
- Mối quan hệ giữa hai nhân vật Cải và thầy lí trước khi xử kiện là mối quan hệ đã được sắp xếp trước: thầy lí (người nhận hối lộ) và Cải (người đưa hối lộ) cùng sự việc: “Cải sợ kém thế, lót trước cho thầy lí năm đồng”.  Vì thế, Cải rất ung dung, cho rằng quan chắc chăn sẽ cho mình được kiện.
- Sự việc tạo bất ngờ: bị thầy lí xử phạt một chục roi (Cải từ thế chủ động chuyển hoàn toàn sang bị động). 
- Sự kết hợp giữa lời nói và động tác của hai nhân vật Cải và thầy lí: 
+ Cải xòe ra năm ngón tay và "ngầm" ra hiệu với thầy lí về việc mình đã lót năm đồng và “ngẩng mặt nhìn thầy lí’’ chờ đợi. 
+Thầy lí đã đáp lời nhanh chóng bằng hành động xòe năm ngón tay trái úp lên năm ngón tay mặt, ý nói cái giá của "lẽ phải" đó đã được Ngô nhân đôi: “nhưng nó lại phải … bằng hai mày!”. 
- Câu chuyện mang sự kết hợp độc đáo của hai thứ "ngôn ngữ": 
+ Ngôn ngữ bằng lời nói: Đây là ngôn ngữ công khai, nói cho tất cả những người có mặt ở phiên tòa xử án nghe. 
+ “Ngôn ngữ" bằng động tác: Đây là “ngôn ngữ” ngầm mà chỉ có thầy lí và Cải mới hiểu được.   
Ý nghĩa tố cáo của truyện là đã vạch trần một thực trạng đáng lên án: lẽ phải, công bằng được đo bằng tiền. Ai đặt nhiều tiền hơn thì người đó thắng. 
 
Câu 2: Phân tích nghệ thuật gây cười qua lời nói của thầy lí ở cuối truyện?
 
Trả lời:
- Lời nói của thầy Lí được tác giả dân gian sử dụng thành công lối chơi chữ: “phải bằng hai”.  Ở đây có sự kết hợp của cả ngôn ngữ nói và hành động của thầy lí. Lẽ phải của thầy là sự kết hợp hài hòa giữa tính chất và số lượng, rất rõ ràng.
- Trong lời nói của thầy Lí ở cuối truyện, một sự thật được hé lộ: "lẽ phải" được đồng nhất với số tiền hối lộ. Giống như đồng tiền, nó có thể đo, đếm được. Tiếng cười được tạo nên từ đây. Chi tiết này thật tinh tế mà sâu sắc,  thâm thúy khi chỉ rõ thực trạng làm việc không biết đến công bằng của vị đại diện cho công lí của chính quyền phong kiến ở nông thôn trước đây.
- Tình huống Cải bị đánh và lời nói của thầy lí đã gây nên tiếng cười đặc sắc: Cải đút lót tiền mà vẫn bị đánh; thầy lí đã ăn tiền đút lót mà vẫn đánh người, mà việc đánh người ấy lại rất giàu lí lẽ.
 
Câu 3: Anh (chị) đánh giá như thế nào về nhân vật Ngô và Cải?
 
Trả lời: 
-  Đánh giá về nhân vật Ngô và Cải:
+ Cả hai đều có hành vi không tốt là đánh nhau; lại không chịu nhận sai về mình, muốn đổ tội cho đối phương nên đã đút lót cho người xử kiện. 
+ Họ vừa là thủ phạm, vừa là nạn nhân của lối làm việc, xử kiện tiêu cực trong xã hội phong kiến ở nông thôn trước đây.
+ Họ là những người nông dân tội nghiệp, đáng thương (bị mất tiền và chịu đòn roi); vừa khốn khổ (bi), lại vừa bị chê cười (hài).
\(\rightarrow\) Hành động, lời nói của hai nhân vật, đặc biệt là Cải đã tạo nên tiếng cười chua chát cho người đọc. 
 
GHI NHỚ:
Tác giả dân gian đã rất thành công trong việc kết hợp lời nói với cử chỉ cùng với lối chơi chữ độc đáo để vạch trần thói tham nhũng của thầy Lý. Đồng thời cũng thể hiện được tình cảnh bi - hài, vừa đáng thương lại vừa đáng trách của người lao động trước tệ nạn tham nhũng.
 
LUYỆN TẬP
 
Hãy phân tích cả hai truyện cười (Tam đại con gà và Nó phải bằng hai mày) để làm rõ những đặc trưng của thể loại truyện cười.

Cả hai truyện đều mang những đặc trưng của thể loại truyện cười như sau: 
+ Dung lượng ngắn: chi tiết cô đọng, hành động của nhân vật được sắp xếp liên tiếp và  lôgíc chặt chẽ. 
+ Kết cấu chặt chẽ và có kết thúc bất ngờ: 
- Truyện Tam đại con gà đặt nhân vật“thầy” vào bốn tình huống khó làm lộ ra cái dốt, mà “thầy” càng giấu lại càng lộ rõ. 
- Ở truyện Nhưng nó phải bằng hai mày, kịch tính được thể hiện qua việc: Cải yên tâm vì đã đút lót thầy lí nhưng vẫn bị xử đánh, tiền mất mà tật mang.
+ Nội dung: Kể về sự việc xấu, trái tự nhiên trong cuộc sống với mục đích gây cười, giải trí. 
- Truyện Tam đại con gà gây cười với việc chống chế của thầy là để giấu dốt nhưng càng giấu càng lộ. 
- Truyện Nhưng nó phải bằng hai mày tạo nên tiếng cười đặc sắc nhưng chua cay về thực trạng làm việc không cần biết đến công bằng của giai cấp quan lại xưa. 
+ Ý nghĩa: Thường châm biếm, chế giễu những thói hư, tật xấu trong nội bộ nhân dân, hoặc đả kích những thói hư khác trong xã hội, tạo ra những mâu thuẫn trái tự nhiên để gây cười và đưa lời khuyên, bài học nhẹ nhàng. 
- Truyện Tam đại con gà khuyên con người ta không ngừng học hỏi để tiến bộ. 
- Truyện Nhưng nó phải bằng hai mày đả kích thói tham nhũng của bọn tham quan. 
+ Mở rộng xem đầy đủ