Soạn câu 2 trang 64 - SGK Tiếng Việt 4 tập 1

Phát triển ý nêu dưới bức tranh thành một đoạn văn kể chuyện.
Chú ý:
a) Hình dung đầy đủ diễn biến trong mỗi đoạn:
– Các nhân vật làm gì?
– Các nhân vật nói gì?
b) Miêu tả:
– Ngoại hình của các nhân vật.
– Lưỡi rìu vàng, rìu bạc, rìu sắt.
Lời giải:
Phát triển ý dưới mỗi tranh:
a. Tranh 1:  Thưở ấy có một chàng trai nghèo cha mẹ mất sớm. Một hôm chàng lên rừng đốn củi không may lưỡi rìu văng xuống sông
b. Tranh 2:  Chàng buồn lắm ! Ngày mai, ngày kia… Lấy cái gì đón củi nuôi thân đây? Nghĩ vậy mà nước mắt chàng tuôn ra. Bỗng nhiên có một cụ già xuất hiện hỏi:
– Có chuyện gì mà cháu khóc thảm thiết vậy?
Chàng trai kể lại sự tình cho ông cụ nghe. Ông cụ hứa sẽ giúp chàng trai vớt lưỡi rìu lên.
c. Tranh 3: Nói rồi, ông lão lặn xuống sông. Một lúc sau, ông đưa lên một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói hỏi:
– Có phải lưỡi rìu của cháu không?
Chàng trai vội nói:
– Không! Không phải của cháu ạ!
d. Tranh 4:  Lần thứ hai, ông cụ lặn xuống rồi đưa lên một lưỡi rìu bằng bạc hỏi:
– Cái này có phải của cháu không?
Chàng lại đáp:
– Thưa ông, không phải ạ!
e. Tranh 5:  Lần thứ ba ông cụ lặn xuống. Lần này ông đưa lên một cái lưỡi bằng sắt và hỏi
– Thế cái này có phải không?
Nhìn kĩ lưỡi rìu, chàng phấn khởi reo lên:
– Đúng rồi ông ạ! Cháu cảm ơn ông ạ!
g. Tranh 6:  Ông lão dưa lưỡi rìu cho chàng tai rồi mỉm cười nói:
– Cháu là một chàng trai thật thà ngay thẳng. Nghèo mà không tham. Cháu đáng được thưởng lắm. Ta tặng cháu cả ba lưỡi rìu này!
Nói xong ông lão biến mất. Chàng trai chắp tay vái lạy bốn phương rồi vui vẻ xách rìu về nhà.
 
Kể lại câu chuyện:
Ba lưỡi rìu
   Ngày xưa bên bờ sông có một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bỗng nghe tiếng vèo…. lưỡi rìu bật ra khỏi cán, văng xuống nước chìm nghỉm. Anh ngồi xuống khóc nức nở.
Anh đang buồn rầu, chán nản thì nghe đằng sau có tiếng lá sột soạt. Một ông già từ trong rừng đi ra.
– Tại sao cháu khóc?
– Thưa ông, lưỡi rìu của cháu bật rơi xuống sông mất rồi. Cháu không có gì để chặt cây nữa.
– Không sao cháu ạ. Ông vớt lên cho cháu nhé!
Nói đoạn, ông nhảy xuống nước, lặn một hơi, trở lên, tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng. Ông nói:
– Đây, rìu của cháu đây. Đúng rìu của cháu chứ?
– Không phải ông ạ.
Ông già lại lặn xuống mang lên một lưỡi rìu bằng bạc đưa cho anh tiều phu.
– Của cháu phải không?
– Không, không phải ông ạ.
Ông già lặn lần thứ ba và mang lên một lưỡi rìu bằng sắt.
– Cái này đúng của cháu chứ?
– Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm vội lấy rìu cảm ơn ông già và định về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
– Cháu cầm lấy cả hai lưỡi rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.
– Vâng, cháu sẽ biết ơn ông suốt đời.