Soạn câu 1 trang 21 - SGK Tiếng Việt 3 tập 1

Dựa vào các gợi ý dưới đây, kể lại từng đoạn câu chuyện Chiếc áo len theo lời của Lan :

Lời giải:
a) Đoạn 1 : Chiếc áo đẹp
Mùa đông năm ấy đến sớm và rất lạnh. Ở trong nhà, tôi nghe tiếng gió rít lên từng hồi qua khe cửa. Tôi lại nghĩ tới chiếc áo len Hòa mặc hồi chiều. Chiếc áo màu vàng tươi thật đẹp, có dây kéo ở giữa, lại có cả mũ đội trùm lên đầu để tránh gió, tránh mưa. Thích quá, tôi mượn Hòa để mặc thử. Chao ôi ! Nó mới ấm làm sao ! Ước gì tôi có một chiếc áo như thế ! Đêm hôm ấy, tôi thủ thỉ xin mẹ tiền mua chiếc áo.
 
b) Đoạn 2 : Dỗi mẹ
Dù đã hết lòng năn nỉ, mẹ vẫn không đồng ý cho tôi tiền mua chiếc áo. Mẹ chỉ có một số tiền nhỏ đủ để mua hai chiếc áo bông cho tôi và anh Tuấn. Chiếc áo len của Hòa đắt bằng tiền cả hai chiếc. Nhưng mà tôi chỉ thích cái áo len vàng ấy thôi. Không mua được nó thì buồn biết mấy. Tôi phụng phịu, vùng vằng với mẹ rồi lên giường nằm, giả vờ ngủ.
 
c) Đoạn 3 : Nhường nhịn
Một lúc sau, anh Tuấn tới bên mẹ thì thào : "Mẹ ơi, mẹ cứ mua áo cho em Lan đi, Con không cần thêm áo đâu. Con rất khỏe, chỉ cần mặc nhiều áo cũ là ấm thôi". Nằm trong giường, tôi nghe giọng mẹ trầm hẳn xuống : "Không có áo ấm, con sẽ ốm mất". Rồi mẹ giục anh Tuấn đi ngủ. Nghe trọn câu chuyện, tôi nằm đó và suy nghĩ mãi.
 
d) Đoạn 4 : Ân hận
Mẹ rất yêu thương tôi. Còn anh Tuấn luôn nhường nhịn mọi thứ mà tôi thích. Cả hai cùng lo lắng tôi không có áo ấm để mặc. Ấy thế mà, tôi chỉ biết nghĩ cho mình, ích kỉ, không biết quan tâm người khác. Tôi thấy ân hận vô cùng. Tôi muốn ngồi dậy xin lỗi mẹ và anh, nhưng lại xấu hổ vì đã vờ ngủ. Tôi trằn trọc mãi, chỉ mong trời sáng mau mau để tôi nói với mẹ : "Con không thích chiếc áo ấy nữa. Mẹ hãy để tiền mua áo ấm cho cả hai anh em".