Soạn câu 1 trang 55 - SGK Tiếng Việt 3 tập 1
Kể lại một đoạn của câu chuyện Trận bóng dưới lòng đường theo lời một nhân vật.
Đoạn 1 :
Trận bóng vừa bắt đầu thì tôi cướp được bóng. Tôi chuyền sang cánh phải cho Vũ. Vũ dẫn bóng lên, rồi lại tạt bóng sang phải cho Long. Chỉ đợi có vậy, Long dốc bóng nhanh về phía khung thành đối phương. Cậu ấy mải dẫn bóng mà chẳng kịp nhìn, suýt nữa thì lao phải một xe gắn máy đang đi trên lòng đường. Tiếng xe phanh gấp "kít ... kít" làm tất cả mọi người giật mình sững lại. Bác lái xe nổi nóng làm bọn tôi chạy toán loạn.
Đoạn 2 :
Vì mải dẫn bóng, thiếu chút nữa, Long tông phải xe máy đang đi trên đường. Trận bóng phải dừng lại. Nhưng chỉ lát sau, chúng tôi hết sợ và lại hò reo nhau xuống lòng đường chơi bóng. Đội chúng tôi phải thật quyết tâm để chiến thắng trận này. Cơ hội đến, tôi quyết định chơi bóng bổng. Chỉ còn cách khung thành chừng năm mét, tôi sút mạnh. Tôi hồi hộp chờ đợi bàn thắng, thì ôi thôi, quả bóng đi chệch hướng, lao thẳng lên vỉa hè và đập vào đầu một cụ già. Cụ ôm đầu đau điếng, lảo đảo và ngã khuỵu xuống. Tôi sợ hãi đứng chôn chân một chỗ, không dám nhúc nhích. Một bác lớn tuổi vội chạy tới đỡ cụ dậy. Rồi bác mắng : "Chỗ này là chỗ chơi bóng à ?". Chúng tôi sợ quá, bỏ chạy toán loạn.
Đoạn 3 :
Sau khi sợ hãi bỏ chạy, tôi đứng lại chỗ gốc cây to, len lén nhìn sang phía cụ già. Cụ vẫn rất đau, chưa đi lại được. Rồi một chiếc xích lô xịch tới. Bác đứng tuổi dìu cụ lên xe. Vừa làm, bác vừa quát lớn : "Thật là quá quắt !". Hình như, bác đưa cụ đến bệnh viện thì phải. Tôi sợ tái cả người. Tôi không ngờ sự ham chơi của mình lại gây ra hậu quá lớn đến thế. Nhưng tôi thật hèn nhát, chỉ biết bỏ chạy. Bỗng tôi nhìn thấy cái lưng còng của ông cụ. Ôi ! Sao giống ông nội đến thế ! Tôi thấy rất hối hận. Tôi chạy theo chiếc xích lô và mếu máo : "Ông ơi... Cháu xin lỗi".